Gameplay:
Game rất hay nhé. Team đi theo hướng như Fears to Fathom, Tales Beyond The Tomb, Chilla’s Art, v.v… là một hướng đi cực kỳ ổn — vừa phù hợp xu hướng, vừa có khả năng đưa văn hóa Việt Nam đến gần hơn với bạn bè quốc tế. Bầu không khí trong game tuy chưa thật sự đạt đến độ “ngộp” như những tựa game cùng thể loại, nhưng vẫn đủ để người chơi cảm nhận được cái hồn Việt Nam đặc trưng. Các yếu tố joke và reference khá thú vị, nhưng việc lặp lại quá nhiều ở một số chỗ khiến trải nghiệm đôi khi hơi bị loãng.
Spoiler (tiết lộ nội dung, đừng đọc):
Một số phân đoạn có thể được khai thác sâu và chi tiết hơn. Chẳng hạn, đoạn bụi cây — vì đây là game nên tôi không đòi hỏi quá nhiều về tính logic, nhưng việc một bụi cây nằm giữa đường nhìn vẫn hơi phi lý, và phân đoạn này lại bị kéo dài quá mức. Tương tự, ở đoạn xe máy, phần hiệu ứng va chạm và âm thanh “phi bài” gần như không có lực, làm giảm cảm giác căng thẳng đáng ra phải có. Phân đoạn này vốn nên khiến người chơi nghẹt thở và phấn khích hơn — và thực ra nó đã gần đạt được điều đó, chỉ là vẫn thiếu một chút “gì đó” để thật sự bùng nổ.
Về đoạn cuối (true end – silent footstep), nếu bài Những bàn chân lặng lẽ không bị dính bản quyền thì nên cân nhắc đưa vào. Tôi thật sự bất ngờ khi chơi đến đây — những chi tiết tưởng chừng rời rạc từ đầu đến cuối bỗng được kết nối lại một cách hợp lý và cảm xúc, tạo thành một tổng thể rất trọn vẹn (dù vẫn còn vài “sạn” nhỏ về logic, như timeline giao thoa chưa rõ ràng – đây là những năm 2000s hay 2010s?).
Tổng kết lại, game rất hay, rất Việt Nam. Với người bản địa — những ai có kiến thức văn hóa và bắt trend nhanh — sẽ dễ dàng cảm nhận được cái chất rất riêng trong đó. Còn với người nước ngoài, có thể sẽ khó hơn một chút để hiểu hết các tầng ý nghĩa (và điều đó cũng dễ hiểu thôi).
Game đỉnh – absolute cinema.